Bạch Phụng Ngâm hờ hững liếc nhìn vết thương nhỏ trên lòng bàn tay, khinh miệt cười một tiếng.
Đừng nói là vết thương nhỏ nhặt thế này, cho dù là tay chân đứt lìa, chỉ cần Nguyên thần bất diệt, việc tái tạo nhục thân cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Hắn tâm thần khẽ động, tùy ý vận chuyển linh lực muốn chữa lành vết thương, nhưng sắc mặt đột nhiên biến đổi.
Chỉ thấy vết thương nhỏ kia chẳng những không lành lại, ngược lại còn rỉ ra càng nhiều máu tươi.




